Bài hát: Em ở Điện Biên
Sáng tác: Đoàn Dương Duy.
Phối Khí: Đoàn Dạ Dũng.
Ca sĩ: Hoa
Lời bài hát:
Chiều nghiêng bóng xuống triền đồi vắng,
Hoa ban nở trắng cả trời mây.
Em đi qua, áo chàm khẽ lay,
Nụ cười mềm như làn khói bếp.
Tiếng suối hát quanh chân đèo biếc,
Gió đưa hương tóc rối ngang vai.
Anh lặng nhìn, nghe lòng xôn xao,
Như lần đầu biết thương một người.
Bản làng nhỏ, khói lam quấn quýt,
Chiều xuống rồi mà mắt còn say.
Em chẳng nói, anh cũng chẳng hay,
Chỉ thấy tim mình run trong gió núi.
Điện Biên chiều, sương rơi lối cũ,
Bước chân em chạm nhẹ mùa hoa.
Anh mang theo giọng cười hôm đó,
Gói vào trong khúc hát ngày xa.
Có khi nhớ, anh về bên suối,
Thấy mây trôi, nghe gió đùa cây.
Thấy áo chàm phơi bên bếp lửa,
Ngỡ em vừa ghé qua nơi này.
Nhiều năm nữa, mùa ban vẫn trắng,
Anh vẫn còn giữ mãi niềm riêng.
Giữa bao la đất trời Tây Bắc,
Một bóng hình – chẳng thể nào quên.