Bài hát: Tình ca Điện Biên
Sáng tác: Đoàn Dương Duy.
Phối Khí: Đoàn Dạ Dũng.
Thể hiện ca khúc: Duy.
Lời:
Em đến như làn sương trên núi,
Nhẹ trong tim, một thoáng giao mùa.
Gió qua vai, hương ban vừa nở,
Anh lặng nhìn, chẳng nói nên lời.
Trên đồi xa, nắng nghiêng chiều xuống,
Nghe lòng anh khẽ gọi tên em.
Mùa hoa ban trắng, rơi trên lối nhỏ,
Như lời yêu anh giữ trong tim.
Dẫu mai xa, vẫn còn hơi ấm,
Như chiều xưa – gió gọi về em.
Mùa hoa ban trắng, giữa miền nhớ đó,
Có đôi ta, tựa khúc mơ say.
Dẫu thời gian khiến lời hẹn phai,
Anh vẫn thương – như ngày đầu tiên.
Anh vẫn qua đồi, nơi ta hò hẹn,
Nghe mây trôi lặng lẽ cuối chiều.
Gọi tên em giữa vùng mưa gió,
Như Điện Biên – vẫn đẹp trong tim.
Nếu một mai, em đi xa mãi,
Xin giữ lại – chút nắng hôm nay.
Nơi hoa ban khẽ rơi lưng núi,
Cũng là nơi – anh vẫn chờ em.
Mùa hoa ban trắng, rơi trên lối nhỏ,
Như lời yêu, chẳng thể phai đâu.
Giữa bao la, đời người trôi mãi,
Anh vẫn tìm – về miền ban xưa.
Điện Biên chiều ấy… chỉ còn em… và hoa ban.



